Apr 22, 2010 0 comments

Angel in Me

Final exams and projects are really killing me lately. Ayda... Found a good song, but I'm more in love with Thao Trang's vocals more than anything. I remember being impressed with her voice back in the day when she was still competing in Vietnam Idol the first season. I personally think she's better than Phuong Vy, the winner of that season. Thao Trang has quite a unique look (being mixed I believe), an excellent voice, and her English is not too bad either. I'm looking forward to hearing more from her.

Angel in Me
Sung by: Thao Trang

Apr 12, 2010 0 comments

Thinking of God


REVERSE THINKING

Thought I would share this because it truly is inspirational. Credits to Mark Awtrey.

Apr 6, 2010 0 comments

Spring brings smiles and comedy!


I'm watching 2 Korean dramas (they are both romantic comedies) at the moment after of like... what, 2 and a half years of not watching anything. The last Kdrama I enjoyed was Dal Ja's Spring, and that was back in 2007.
The 1st one I'm watching now is Oh My Lady! (picture above) starring Chae Rim (she's one of my favorite Korean actresses, I love love her in Dal Ja's Spring!) and SiWon (don't know much about this dude beside the fact that he's a member of the Kpop band Super Junior and uhm, seems like every girl is in love with his smile and chocolate abs, I honestly don't see the appeal though). Five episodes in and I'm slowly warming up to the series. Okay, this drama has got a really trite storyline and is full of Kdrama cliches, but it's entertaining enough. I wouldn't call it a good drama as of yet, the characters are likable enough to pull me through. I really like Chae Rim so chances are that I will finish the drama. And up to this point, I'm starting to see the chemistry between CR's character and SW's, and you know, for a rom-com, chemistry is everything. I'm really glad the chemistry is beginning to show :D.


The second drama I'm watching is called Personal Taste, starring Yeh Jin (oh, I so love her in Alone in Love, that's the drama that made me love her... though I only like her in that drama so far, the rest of her other dramas are just uhm, not interesting to me :D) and Min Ho (first time watching him act, I know he was in the oh sooo popular drama of last year Boys over Flowers, but oh well, I don't care for that drama at all, but dang, he's such a hottie! Now, he's what I call a real charmer, his smile, aww, and he's so tall and, and, well you get it, hehe...). Entertainment value-wise, this drama owns the other one. It's wittier and funnier, and the characters are more likable. I'm enjoying the storyline here a lot more, albeit, the storyline is nothing that spectacular, but it's light and pluffy and does not take itself seriously.

All in all, so far, 2010 seems to be a good year for drama watcher. I'm also eagerly awaiting 3 new spring Japanese dramas and 2 Vietnamese dramas (hey, Vdramas are improving!) And the lesson learned... oh well, it's good to have an open mind about everything. I used to compare so hotly Kdramas and Jdramas, I hated Kdramas for a while when it was so popular. But it was silly of me. Now that I'm a little more mature, I realize that each country has its own formula for winning their audiences, and the cultures make their stories different as well. As viewer, I certainly benefit from this broad varied entertainment, so yea, I stop hating and learn to enjoy them all for their own merits. And my drama watching experience is so much more fun (sometimes enriching too for I learn new cultureal lessons through the dramas :)).
Apr 5, 2010 0 comments

Food for the soul

Currently, my soul is feeling very unsettling and stormy, but I've learned to take things easy. With that said, the best thing I could have ever learned recently is this rediscovery of God and his love for me, as well as my role here. It's a little abstract to explain right now. Hopefully as time goes, I can follow this new calling... And I also read something so beautiful it brought tears to my eyes. It's a pity it's in Vietnamese as of now though, still I want to share this with all of you who could read Vietnamese:

Tuổi Thơ Tôi

Người ta thường nói trẻ con bây giờ sướng…

Tôi chẳng nghĩ vậy, bởi tôi thấy mình sướng hơn.

Tuổi thơ khó nghèo nhưng tôi thấy Chúa thật gần. Tôi thấy Chúa qua đôi cánh mỏng con Chuồn Chuồn, qua chiếc lá Mắc Cở e ấp xếp lại mỗi khi tôi đụng đến…

Tôi mê mẩn từng con bọ tròn bé tí đủ màu đậu trên lá chè. Rồi cả đến con Nhện Tàu với hai cạnh nhọn cứng, nằm giữa màng tơ được thiết kế tuyệt đẹp, ngắm hoài cũng không thấy chán.

Tôi luôn thấy kỳ diệu về thiên nhiên quanh mình! Có thắc mắc gì đem hỏi mẹ thì đều nghe: “Tại Chúa làm nó như vậy” thật giản đơn mà đầy đủ!

Tuổi thơ tôi… những buổi chiều gối đầu trên cỏ, thả cho trí tưởng tượng bay vào những đám mây. Tôi có thể thấy cả một tòa lâu đài đồ sộ với mái tròn tròn, chẳng mấy chốc, tòa lâu đài biến thành gã khổng lồ đội mũ, rồi gã to lớn đó cựa mình biến thành chú chó bông. Cứ thế… biết bao lần trong những năm tháng ấy, tôi ngủ thiếp đi giữa mùi cỏ mà trên cao “màn ảnh rộng” Chúa ban cho tôi vẫn không ngừng chiếu.

Tôi yêu tuổi thơ tôi với những nỗi sợ dễ thương. Có buổi tối thò tay ăn vụng cái bánh của bà Ngoại, bên ngoài trời chớp sáng, tôi điếng người thầm nghĩ “Thôi rồi! Chúa chụp hình” Bỏ vội chiếc bánh vào miệng vừa xin lỗi Chúa vừa đỗ thừa “…tại bánh ngon và tại con thèm quá”

Tôi không thấy Chúa, nhưng thiên nhiên quanh tôi khiến tôi cảm nhận rằng ở đâu cũng có sự hiện diện Ngài. Trong từng lá trúc đêm trăng, từng tiếng thông reo trên đồi… đều nói lên tâm hồn của Chúa.

Tuổi thơ tôi vậy đó, quà vặt là trái ổi, khúc mía trong vườn. Búp bê là cái gối ôm có đội mũ, mặc áo, mang quần, và trong tay tôi “em” được ôm ru chẳng khác gì một em bé. Tôi cầu nguyện khi bé gối bịnh, tôi ẳm bé đi nhà thờ… tôi làm đủ mọi thứ trong một không gian nhỏ xíu dưới gầm bàn, mà niềm vui thì lớn cho đến nỗi bây giờ tôi vẫn còn cảm nhận được.

Có những buổi tối ở nhà một mình, hãi hùng bóng đêm với tiếng lá xào xạc bí ẩn…Tôi lại cất tiếng hát lớn “Đừng sợ chi… hãy tin Ngài…”

tuoi tho

Tuổi thơ thật đẹp đã sưởi ấm lòng tôi khi mỗi ký ức đều đong đầy đặc ân của Chúa

Tôi yêu thích tuổi thơ tôi, cũng có những buồn tủi, nước mắt… nhưng đặc ân được cảm nhận sự hiện hữu của Chúa đã bù đắp cho tất cả. Đến nỗi … khi tôi suy nghĩ về trẻ thơ ngày hôm nay, tôi thấy chúng thiệt thòi trong môi trường hiện đại.

Con tôi, chúng thấy gì trong thành phố lớn nhất nước này? Nhà cao tầng, dây điện, xe cộ, phố xá… Có mấy trẻ chịu từ chối phim hoạt họa hấp dẫn để nhìn mây, nhìn trăng?

Khi ngắm hoa trong bình nó hỏi “ai cắm hoa đẹp thế?” Nhìn cây lá trong công viên nó hỏi “ai trồng cây này?”

Xưa, tôi nhìn đâu cũng thấy Chúa. Nay, con tôi nhìn đâu cũng thấy người.

Người ta thường nói trẻ con bây giờ sướng … Tôi chỉ biết lặng thinh. Và tận trong sâu xa tôi thấy mình nhận nơi Chúa trách nhiệm phải giúp con mình nhìn thấy Chúa trong cuộc sống. Làm sao cho chúng hiểu rằng khi bình minh lên rực rỡ, mọi người chìm đắm vào công việc cho đến khi hoàng hôn xuống, cả bầu trời đều thay đổi màu để con người được nghỉ ngơi… Và cho dù ai có làm gì… thì ở một nơi nào đó Chúa vẫn đang lặng lẽ vận hành, điều khiển và chăm sóc chúng ta bằng tất cả tình yêu của Ngài.

Tôi yêu tuổi thơ tôi…

By: Thy Ca (from Hoithanh.com)

 
;